BÀI GIỚI THIỆU SÁCH THÁNG 10
Kính thưa các thầy giáo, cô giáo và các bạn học sinh thân mến!
Trong buổi giới thiệu sách hôm nay, em xin trân trọng gửi đến quý thầy cô giáo và các bạn cuốn sách “Nhật ký Đặng Thùy Trâm”. Được xuất bản bởi nhà xuất bản Hội Nhà Văn vào năm 2005, nhân dịp kỷ niệm ngày Thương binh Liệt sĩ 27/7/2005.
Các bạn học sinh thân mến!
Thế hệ trê ngày nay chắc có khá nhiều người như tôi, không ghét lịch sử, nhưng cũng không thật sự say mê, với cái suy nghĩ được coi là không rõ ràng ấy mà tôi đã đọc cuốn “Nhật ký Đặng Thùy Trâm” theo lời giới thiệu của cô giáo phụ trách thư viện trường, trong một tâm trạng không mấy hào hứng. Nhưng khi cầm cuốn sách trong tay, tôi không khỏi ngỡ ngàng, khác với những cuốn sách khác, nó không hề lòe lẹt sắc màu mà nổi bật bởi những hình ảnh giản đơn: Súng, đạn, những trang nhật ký được chụp từ bản gốc và bức chân dung người con gái trẻ trên nền bìa sáng tối. Rõ ràng đó là chiến tranh, đó là lịch sử, nhưng làm sao trong thời kỳ khói lửa mù mịt ấy, có biết bao người hi sinh không đếm xuể, mà cuốn sách này lại dành riêng cho những trang nhật ký của người con gái có tên là Đặng Thùy Trâm, câu trả lời này đã được thể hiện ngay ở những trang nhật ký đầu tiên.
Cô Thùy tức "Đặng Thùy Trâm" sinh ngày 26-11-1942 tại Huế trong 1 gia đình tri thức. Cô tốt nghiệp trường đại học Y Hà Nội vào năm 1966 và tham gia quân đội nhân dân Việt Nam với tư cách là một bác sĩ quân y. Phụ trách một bệnh viện Huyện ở huyện Đức Phổ - Tỉnh Quảng Ngãi. Cuộc sống ở Đức phổ thiếu thốn tình thương của người thân, nhưng bù lại cô lại có những niềm vui khác, cô vui vì những tình thân của các anh chị em kết nghĩa dành cho cô, cô vui vì đám học sinh chăm ngoan, nhưng không chỉ có những niềm vui ấy, Đặng Thùy Trâm còn là một người bác sĩ tận tâm với nghề, tôi cảm nhận trong từng chữ, từng câu trong từng ngày, dòng nhật ký lúc nào cũng đầy những giọt mồ hôi, nước mắt và cả những tiếng sôi sục của một trái tim yêu nước, thương cảm với những con người luôn đấu tranh không ngừng nghỉ với kẻ thù, để ành lại tự do, cô đã quên cả bản thân để nghĩ cho mọi người, nghĩ cho những người bạn, những người anh em, đang tham gia chiến đấu ở nơi khói lửa, nghĩ cho những gia đình mất đi những đứa con quý báu, nghĩ cho những học trò phải gánh nặng trọng trách trên vai và nghĩ cho cả Miềm Nam, đất nước Việt Nam bằng một tấm lòng chân thành nhất. Và cô cũng mong muốn đứng trong hàng ngũ của Đảng, dù con đường đi đến cái đích ấy khiến cô khá mệt mỏi, nhưng cô luôn vui vẻ và bình thản để có thể cống hiến được nhiều hơn nữa cho đất nước.
Những trang nhật ký là minh chứng sống động cho người con gái cương nghị, thủy chung, trong sáng và thánh thiện như cô.
Cuốn nhật ký rơi vào tay kẻ địch khi còn đang dang dở, nhưng cuối cùng nó lại trở về với gia đình bác sĩ Đặng Thùy Trâm, trở về với Việt Nam - nơi đã nuôi dưỡng và là nấm mồ quê hương của biết bao người anh hùng, người lĩnh Mỹ đã quyết định giữ lại cả 2 cuốn nhật ký, không đốt đi, bởi theo lời của một người lính ngụy là thông dịch viên trong đơn vị anh ta, thì… ở trong đó có lửa, tôi đã cảm nhận được ngọn lửa cháy hừng hực và không bao giờ tắt, bạn cũng như tôi, tại sao không một lần thử xem ngọn lửa ấy làm nóng bạn như thế nào, bạn có muốn cảm nhận sự quyết liệt và cố gắng vươn mình của một bông hoa nở rộ giữa khói súng nơi chiến trường dữ dội, bạn có muốn một lần đi tìm câu trả lời về nơi khởi nguồn của cuộc sống bình yên mà chúng ta đang hưởng thụ không?
Các bạn hãy cùng lên thư viện và các nhà sách để tìm đọc cuốn nhật ký Đặng Thùy Trâm để tìm thấy lý tưởng sống tươi đẹp cho mình nhé!
Bài giới thiệu sách của em đến đây là hết. Cảm ơn quý thầy cô và các bạn đã lắng nghe!
Hà Nội, ngày 14 tháng 10 năm 2024
Người viết
Nguyễn Phạm Khánh Ngọc